Tôi bắt đầu sự nghiệp game thủ một cách nghiêm túc... từ lúc rớt môn ở đại học.
Và kể từ đó, tôi đã trải qua biết bao biến cố: từ đập bàn, bẻ chuột, đến tắt mic vì sợ ba má nghe mình chửi.
🔥 Giai đoạn khởi đầu: Tấm chiếu mới, dày dặn kinh nghiệm... feed
Chơi game MOBA, tôi rất ghét thằng nào cứ “ping” liên tục.
Đã gà rồi còn bị ping làm tôi cảm thấy mình gà có điều kiện.
Thỉnh thoảng cũng thử làm leader shotcall, nhưng team cứ auto mute tôi, không hiểu sao 😔.
Sau 100 trận thua, tôi được phong danh hiệu "Thánh kéo team xuống vực".
🧂 Tryhard: Không phải lúc nào mồ hôi cũng đổi được rank
Tôi từng nghĩ cắm mắt là cắm cho đẹp bản đồ.
Từng tin rằng "support là phải lên full dame".
Từng tưởng AFK là chiến thuật tâm lý, khiến địch lơ là vì tưởng thiếu người.
Sau khi bị report đủ để mở tiệm net riêng, tôi bắt đầu đọc meta, học build đồ, học cách không chửi đồng đội ngay từ đầu trận.
🧘 Trưởng thành: Biết rằng thắng là phụ, còn... toxic là chính
Giờ đây tôi đã khác. Tôi không còn cay cú mỗi lần thua.
Tôi nhẹ nhàng nói:
“Không sao em ạ, ai cũng có lần đầu, chỉ là… đừng lần đầu mãi thế.”
Và khi có thằng feed 0/9:
“Tao xin mày chơi theo kiểu con người đi.”
(Tôi vẫn toxic… nhưng bằng văn học 🧠)
🤖 Game thủ hiện đại:
- Bắt đầu tập gym để nhấn phím mạnh hơn
- Cài macro để không phải nhấn "gg ez" thủ công nữa
- Dùng GPT viết lý do hợp lý để báo cáo đồng đội
- Và quan trọng nhất: Học cách sống sót trong rank với 4 đồng đội vừa chia tay người yêu
Kết luận:
Làm game thủ không khó.
Khó là giải thích cho mẹ hiểu tại sao 2h sáng con vẫn đang “luyện tướng” chứ không phải làm điều xấu.
💔 Và dù chơi bao lâu đi nữa, tôi vẫn luôn nhớ câu nói của người bạn cũ:
“Mày không cần giỏi game đâu, mày chỉ cần biết thoát trận đúng lúc.”
🕹️ Còn bạn? Bạn là game thủ hệ nào? Tryhard, giải trí hay… chỉ chơi cho đủ người?
Comment bên dưới để chúng ta cùng thua tiếp! 😎